Em luôn là mùa xuân
Tuy không còn là mùa xuân con gái
Mùa xuân của môi hồng, má đỏ
Mùa xuân của thẹn thùng ánh mắt trao anh.
Em luôn là mùa xuân
Mãi mãi vẹn nguyên trong phác thảo riêng anh
Phác thảo anh cất sâu trong lồng ngực
Nơi con tim nồng nàn như thuở bắt đầu yêu.
Em - Khuôn mặt lưu dấu đông già
Vì bao lo toan, vất vả
Riêng đôi mắt cứ ngời ngời sắc lửa
Cho nhà ta êm ấm cả bốn mùa.
Em luôn là mùa xuân
Dù không còn mùa xuân con gái
Anh vẽ mãi một đời bức tranh em tươi trẻ
Bởi nơi ăm ắp yêu thương xuân mãi trường tồn.