Nắng ngủ hai đầu
Gió ngừng thổi hai đầu
Mưa như trút xuống con đường mẹ chở con đi thi
Da con xanh, dáng con mỏng đêm qua chập chờn giấc mẹ
Sáng nay lẫn vào cổng trường mười tám
Có hạt mưa vô tình đậu trên nhành mắt
Con hỏi mẹ khóc à
Mẹ vội vã gạt đi.
Mười tám năm gối đầu ngả đường nào vân vũ
Rỗng những trật tự, gói những trật tự
Không nhớ nổi bao lần giăng mắc
Gió như tên
Mưa như đao
Cuộn về nơi nào thả gầy tiếng nấc.
Mười tám năm cây bốn mùa đáo hạn
Xanh non định lượng
Mùi gió dông tẩm mặn dấu giày
Mẹ và bàn tay lật thành hoa trái.
Con bên này môi ngoan
Ước mơ bay nhảy đùa xanh xao lối ngõ
Cung đàn trầm dẫu buộc mùa mười tám
Mẹ và mùa xuân ở cạnh phía vuông tròn.
Ơi những mùa thi bẫy quả ngọt khóa ngăn
Những trật tự già nua trôi về nơi mẹ đứng
Con háo hức thềm hai mươi nắng nỏ
Thêm một lần, cộng nhiều lần trời cả gió đeo lên...