Tháng Bẩy phù sa hồng bến bãi
cá lên rung ngọn lác bò đầm
Hai đứa cùng chăn trâu cắt cỏ
một sớm chân ai trắng ngó cần.
Đôi mắt mỗi ngày thêm ánh biếc
sao ta chốc chốc lại nhìn nhau
Cùng dõi trông cánh buồm lên ngược
nắm tay em hỏi họ về đâu?
Cứ thế tóc tuôn dài óng mượt
điệu lới lơ lay động sông quê
Em duyên dáng mà sao diệu vợi
anh lơ ngơ như gã quê mùa.
Như cánh chim bỏ xa chúng bạn
Em mau rời đồng đất quê nhà
Nghe ra Bắc vào Nam khá lắm
tiếng đâu đồn mấy đận đời hoa.
Bỗng buổi nay em về giữa hội
trên xe bước xuống đẫy đà
Người đi bên trông oai dáng sếp
cả hai lên hãnh diện trao hoa.
Bao con mắt nhìn theo trìu mến
đón chân em được dịp chào mời
Em như thể khách xa đâu đến
dửng dưng nhìn chả nhận ra tôi.