Khép lại những nồng nực
Khép lại những giá băng
Rặng xoan bời bời trút lá
Như chắt mình cóng vào hồn hậu
Bà chúa xuân dong duổi cổng trời
Sớm nay thêu lá non xanh vào hi vọng.
Tâm tư mẹ móc kín bốn mùa
Bầu trời có lần co lại dãi sương
Thềm nhà nở khúc đàn tranh
Mẹ ôm tiếng trẻ duỗi về ấm áp.
Gió dong những nếp tẻ xuân sắc
Như ngọn lửa ai mượn từ bếp
Dưới gầm trời thánh thất
Gom nồng nàn ghé lại tấu lên.
Bà chúa xuân trẩy hội hồng phúc
Cời vài ba ánh lửa bập bùng
Nhón vĩ thanh uống đồng hoa cải
Theo sương cài tít tắp gọi xuân.