Quê hương là chùm khế ngọt
Chỉ là câu hát mà thôi
Đất quê của thời trẻ dại
Phù sa đã cạn lâu rồi
Người quê bao đời vất vả
Tối ngày mưa nắng ngoài đồng
Không còn rặng tre đầu ngõ
Bờ rào râm bụt cũng không!
Mẹ cha đã về đất Phật
Anh em chẳng còn tinh nhanh
Mong nhớ bờ tre, giếng nước
Thương người dân quê hiền lành
Bạn bè một đời bươn trải
Trắng tay trắng tóc, nặng tình
Cặm cụi mò cua bắt ốc
Quên thời “Hoa hậu ngày xanh”
Khế ngọt ai trồng mà hái
Mẹ thì chỉ một mà thôi
Đi xa nhớ quê, ơn mẹ
Đã cho con cả cuộc đời
Quê hương không còn nghèo khó
Ta về tìm lại tuổi thơ
Thương lắm… Người quê vất vả
Từ thời cha mẹ, ông bà
Cóc chết quay đầu về núi
Con về nhận mặt quê hương
Dẫu có bao nhiêu thay đổi
Vẫn nguyên nghĩa xóm tình làng…