HỒNG CỜ
Hải Dương Địa linh nhân kiệt
Địa linh nhân kiệt Hải Dương
Khí thiêng sông núi bốn phương tụ thành
Làng Mộ Trạch mãi lừng danh
Ba sáu tiến sĩ sử xanh lưu truyền.
Nam Sách hiếu học kề bên
Đỗ đạt tiến sĩ các miền đâu hơn?
Bình ngô đại cáo Côn Sơn
Danh nhân Nguyễn Trãi sáng hơn
sao trời.
Thầy giáo dạy học muôn đời
Chu Văn An mãi ngời ngời Nước Nam
Đức Trần vang Lục Đầu Giang (1)
Kiếp Bạc vạn thuở diệt tan quân thù!
Trạng Trình thấu tận ngàn thu
Tiên đoán vận nước bây giờ còn linh
Tuệ Tĩnh cải tử hoàn sinh
Vua Tầu nể trọng cứu tinh dân lành.
Hoàng Thạch – Chu Đậu công thành
Sản phẩm chất lượng tăng nhanh
đẹp lòng
Thanh Hà vải ngọt hương nồng
Cáy rươi đặc sản tỉnh Đông đâu bằng? (2)
Bánh gai thương hiệu Ninh Giang
Bánh đậu nức tiếng Rồng Vàng quê ta.
Hồn cốt rối nước rộ hoa
Đảo Cò sinh thái gần xa tìm về… (3)
Điệu chèo khúc nhạc say mê
Đánh tan Covid hương quê đắp bồi
Gốc bền biếc lá đơm chồi
Hải Dương tỏa sáng ơn Người sắt son!...
(1): Đại Vương Trần Hưng Đạo
(2): Cáy rươi Tứ Kỳ, Thanh Miện, Thanh Hà
(3): Đảo Cò huyện Thanh Miện
ĐỖ TUẤN TƠN
Tiếng xuân
Nghe xuân gọi thiết tha từ lòng đất
Mầm reo cười tách hạt vươn lên
Xuân đồng vọng sóng dâng biển bạc
Lao xao tôm cá nặng khoang thuyền
Tiếng xuân gọi thì thầm... rất khẽ!
Phấn mưa vương nhè nhẹ khắp trời
Hương xuân đấy nồng nàn hơi thở
Nụ hôn đầu đằm thắm son môi
Làn gió xuân đa tình lơi lả
Vờ chạm vào búp nhú tân thanh
Em khép mi chờ xuân gõ cửa
Say ngàn câu ước hẹn chân thành
Xuân xốn xang... đất trời rung cảm!
Phút giao hòa tỏa sáng long lanh
Xuân thỏa ý... nguyên tiêu vịnh cảnh
Gọi mời người điểm tứ thơ xanh.
NGUYỄN THANH HẢI
Mùa xuân xa xứ
Một cành hoa đào rực rỡ
Giữa màu tuyết trắng lung linh
Bất chợt lòng mình thổn thức
Bắt gặp mùa xuân quê mình.
Cành táo mới vừa đơm lộc
Vài trang giấy đỏ tươi màu
Thiết tha tấm lòng ai đó
Mang yêu thương tặng cho nhau.
Chợt thèm nghe tiếng xôn xao
Bước chân đến từng phố nhỏ
Chợ Tết ngập trong sắc hoa
Hương thơm thoảng bay trong gió.
Giao thừa con trên đất khách
Bạn bè họp mặt chung vui
Nghe chúc Tết từ quê mẹ
Rưng rưng ai cũng ngậm ngùi.
Quê hương ai mà chẳng có
Phương trời ấy mẹ ngóng trông
Nỗi nhớ đi về hai nửa
Bắc cầu nối giữa mênh mông.
NGUYỄN VIẾT LUYỆN
Háo hức xuân quê
Thoắt đã Phao Sơn về Phả Lại
hửng đông Trại Rổ Chí Linh rồi
xuân chớm Vườn Đào… e ấp nụ
hoa khai mãn phố sáng gương trời
Chí Linh ngày mới đón năm mới
gọi gió se xuân bụi mưa bay
khoác tấm choàng xanh
đồng thủ thỉ
hạt mầm tí tách cựa trong phôi
xuân đến vui tươi bừng phố thị
nhà nhà náo nức kết cờ hoa
bánh chưng ngũ quả dâng thành kính
thắp nén hương trầm nhớ người xa...
mưa giăng háo hức đón xuân về
vui bạn xin mừng ly rượu quê
đất mở lòng người... hương tự đất
người đi trăm ngả
nhớ xuân quê...