Tổ quốc trong tôi là năm tháng đã đi qua
Là cờ đỏ tung bay trên hầm Đờ Cát
Là xích xe tăng tiến vào dinh Độc Lập
Là một thuở biên cương khói lửa chớp lòe!
Tổ quốc trong tôi là mái nhà tranh, là chiếc chõng tre
Đầm ngát hương sen, võng đưa kẽo kẹt
Là những hoàng hôn khói lam chiều da diết
Dâm bụt nở hoa đỏ lối ta về
Tổ quốc trong tôi là những vần thơ
Những khúc ca dao ngọt ngào như sữa mẹ
Là khúc tráng ca người đời mãi kể
Về những anh hùng sống mãi tuổi hai mươi.
Là đồng xanh mây trắng ngang trời
Rải rác nghĩa trang sao vàng năm cánh
Những ngôi mộ vô danh hàng hàng đứng thẳng
Những bóng mẹ còng lưng tựa cửa ngóng trông con…
Là những hòn vọng phu tóc bạc da nhăn hóa đá chờ chồng
Là những tượng đài sống cả một thời thanh xuân đi qua lửa khói
Là những cơn lũ miền Trung đê tràn nước xối
Là những bàn tay nắm lấy bàn tay
Tổ quốc mình ơi!
Ta đang sống mỗi ngày
Trong sâu thẳm cứ vọng lên tha thiết
Dẫu đôi lúc con tim mình lỗi nhịp
Mạch máu vẫn thì thầm hai tiếng Việt Nam!