Lang thang Đà Lạt một mình
Nghe thông gọi gió nghe tình gọi mây
Hắt hiu một mảnh trăng gầy
Lao xao tiếng lá nhẹ bay sườn đồi.
Dã quỳ vàng rực chân trời
Vàng chỉ lấy hết cả lời mùa thu
Túc cầu tím đến mộng mơ
Quanh co dốc để câu thơ lạc vần.
Đâu đây vẳng tiếng chuông ngân
Cầu mong tình khúc đừng dần nhạt phai
Chợt buông một tiếng thở dài
Đám mây trắng cứ bay hoài trời xa.