Thu về
ước lệ heo may
hiu hiu trăng ngủ bên này mênh mông
thu về
ước lệ dòng sông
trôi thực chậm giữa cánh đồng nếp thơm
thu về
ước lệ rạ rơm
đã tai tái nắng đã rơm rớm mùa
thu về
quả sấu còn chua
tự dưng ước lệ như đùa đấy thôi
thu về
ta rất buông trôi
trong từng dáng đứng nết ngồi nghiêm trang
thu về
nắng cũng đa mang
luyến thương chi để lá vàng gốc cây
thu về
cọng cỏ rất gầy
vẫn nảy lên một bông đầy sắc hương
thu về
người có tơ vương
để ta rẽ một con đường tìm sang.