Trái bưởi chín rộm mùa thu
hương mùa ai thả lời ru võng chiều
mảnh trăng cong tựa cánh diều
lửng lơ như thể hát điều vu vơ
đêm nằm chín rạn giấc mơ
cành sương run rẩy ngác ngơ lá vàng
hương mùa đã vội vắt sang
dòng sông khói trắng qua làng heo may
nhỏ nhoi giọt nắng trên tay
cầm lòng chẳng đậu gió bay qua cầu
liu riu sông nước một mầu
hương mùa vạt áo khăn trầu nhặt thưa
lắng vào hương bưởi vườn xưa
rụng trên mái tóc ngày xưa lấy chồng…