Theo con đường xưa tôi lại ra cánh đồng
tháng Ba phơi phới lúa xanh
ngỡ ngàng gặp lại chùm rau khúc
Những khóm rau non nép mình bên bờ ruộng
nhớ tuổi thơ ôm giỏ rau đầy
mùi thơm đọng mãi ngón tay
bên hiên bột trắng mẹ xay
ngọt ngào nước xanh thơm mát
những chiều liu riu khói bếp
mùi thơm bánh khúc bay xa
ở đâu cao lương mĩ vị
không quên vị khúc quê nhà.
Đã sống như thế nào hở khúc?
đồng ta tăng vụ thâm canh
hóa chất diệt cỏ hằng năm
như thể không còn đất náu
nắng cháy
đốt đồng
lắm khi bão lũ nước băng
hạt li ti
gửi về đâu rau khúc?
Mỗi năm mùa vàng hai vụ
chắt chiu thơm thảo không ngờ
có phải ta đã vô tình
đâu thấy cánh đồng âm thầm lưu giữ
cây rau khúc trinh nguyên vị cũ
chợt nhận ra lòng của đồng
sâu thẳm
mênh mông ...