Không nhẹ nhàng và hun hút như tháng Ba, không mạnh mẽ và ào ạt như tháng Năm, tháng Tư đơn giản lan tỏa dìu dịu như mùi cốm đầu mùa, như tách trà sen buổi sớm, như tiếng chuông gió đầu hiên, nhưng thật xốn xang khiến lòng trào dâng bao cảm xúc...
Tháng Tư là tiếng lanh canh của những gánh hàng rong, là hương vị nóng hổi của gói xôi khúc buổi tối, là tiếng rao buổi trưa lảnh lót mong manh, là những giây phút lang thang phố cổ, đắm mình trong không gian tĩnh mịch và tinh khôi của buổi sáng đầu mùa...
Tháng Tư phả vào không gian cái vị nồng nã của hương đồng gió nội, rồi tất bật hối hả như sợ quên, chợt nhớ. Tháng Tư quện chặt cùng chút tin yêu, chút êm đềm, chút vấn vương, rồi đan vào nhau những sợi nhớ thương, cho lòng ai cứ khắc khoải trong da diết...
Vạn vật giao mùa, nên cứ xao xác dấy lên những xúc cảm thật khó tả. Và rồi, tháng Tư như chưa bao giờ quên đi những điều đáng nhớ. Vẫn có thể cười trong mưa, khóc trong nắng, yêu trong gió, lướt trong sương và ngân lên những giai điệu gọi mùa tha thiết...