Khi cơn bấc tràn về châu thổ
Hồng Hà mỏng manh chẳng đủ ấm cánh đồng
có bầy chim di cư tránh rét
vẽ lên vòm trời mây xám những đường cong.
Đến từ nơi nào hỡi chim
có phải mi từ xứ tuyết
bay qua đại dương qua những rừng già
trên đôi cánh nhỏ xinh còn vương hạt phấn hoa
mùi nồng đầm lầy
vị mặn của muối
hãy dừng chân nơi trạm nghỉ bình yên
từ lâu rồi cánh đồng thức chờ em
Và Hồng Hà âm vang tấu khúc bình minh
dấu chân sưởi ấm mặt đất
mầm hạt sinh sôi mùa tiếp mùa hôi hổi
xôn xao bồi tụ bãi bờ…
Ngày đông dài rồi qua
những bầy chim ngược về cố hương
neo lại chiếc nôi mùa xuân trong vòng ôm cánh đồng
bát ngát.