Vẳng nghe một tiếng vạc khuya
Giấc đêm lành lạnh đầm đìa sương rơi
Vấp hương thị chín chơi vơi
Mảnh trăng hao khuyết bên trời ngủ mê
Con thuyền gác mái triền đê
Sóng như ru giấc vỗ về bờ xanh
Vạt trời đáy nước long lanh
Có con bói cá trên cành rình mây
Hồ sen trơ những thân gầy
Vẫn như vương vất đâu đây hương nồng
Vọng rền tiếng sấm thinh không
Lúa xiêu luồng bão cánh đồng mẹ vun
Bước chân lấm láp rêu bùn
Mẹ về nõn cỏ còn run dưới bờ
Lối xưa dấu gót bơ vơ
Hắt hiu bông sậy xạc xờ heo may
Vơi dần qua những kẽ tay
Bao nhiêu sợi đã lặng thay sắc mầu
Lá vàng gối sóng về đâu
Chẳng chờ hạ vẫn bắc cầu sang thu.