Tác giả: Phú Ninh
Mênh mông nước giữa mênh mông núi rừng.
Đi trong huyền thoại... rưng rưng
Ngập ngừng chân bước, ngập ngừng sóng xô.
Mây trôi về cõi ngày xưa
Chuyện tình yêu vẫn như vừa hôm qua.