Ngại ngùng hái lá gió đông
Mỏng tang gói lại hương nồng cho nhau
Giận người, người bỏ đi đâu
Ngõ tre vẫn tiếng ve sầu gọi vang
Vẫn đây chỗ hẹn cũ càng
Bóng trăng đã nhạt sau hàng trúc thưa
Gọi người về tự thuở xưa
Ngói đình bỏ dở đếm chưa hết làn
Vẫn còn câu ví dân gian
Trúc xinh ngơ ngẩn dưới hàng mưa rơi
Chợ Vàng đã đến phiên rồi
Ba Tầm nghiêng nón đứng ngồi với ai
Lại về gõ guốc đường dài
Rủ nhau soi bóng trúc mai giếng Cầu
Trập trùng nhẹ bước trước sau
Cổng chùa dâng lễ bên nhau đợi chờ
Trăng lên ngả bóng hững hờ
Đếm sao sao lặn vất vơ trăng tà
Vó câu khấp khểnh xa xa
Đường quê thấp thoáng ngỡ là là ai
Để ai tựa bóng đêm dài.