Anh viết thư này gửi tới em
Rừng hoang đom đóm đã lên đèn.
Mấy chục năm rồi ngưng tiếng súng
Bình yên càng khiến nhớ nhung thêm.
Anh cùng đồng đội vẫn hành quân
Mỗi khi trăng sáng lại quây quần
Hư ảo bồng bềnh nương theo gió
Những hồn lính trẻ mãi thanh xuân...
Bảng lảng nhìn nhau vẫn trẻ trai
Dẫu bao mưa nắng tháng năm dài
Anh nhớ thương em nhiều biết mấy
Đời mang tang trắng, sắc xuân phai.
Em có biết không mỗi đêm về
Hồn anh cứ vọng mãi tình quê
Hương tóc em còn vương trong gió
Môi mềm thắm đỏ những say mê.
Nhớ lắm bàn tay vẫy liêu xiêu
Cái buổi chia tay lệ đẫm nhiều
Nhớ dáng em gầy ôm di ảnh
Hương mờ khói tỏa cuốn phiêu diêu...
Anh vẫn nhận đều những lá thư
Em đốt gửi anh trước tới giờ
Trang giấy thấm đầy bao lệ mặn
Chữ mờ chữ tỏ, nét bơ vơ.
Anh lỡ hẹn em suốt cuộc đời
Cũng vì Non Nước cả mình ơi!
Xa cách Âm Dương ngàn thương nhớ
Làm sao trả nổi nghĩa em tôi?!
Trăng đã xuống rồi, sắp hành quân.
Rừng hoang, rợn gió, rộn bước chân
Quân kỳ hư ảo bay phấp phới
Sương buốt lạnh loang... bóng khuất dần...
.....