Chúng tôi sinh ra đúng thời giặc giã
Chưa kịp giảng đường, súng thép đã lên vai
Hò hẹn nhau những chiến dịch dài
Để lại sau lưng mẹ già em dại.
Không ai có gia tài để lại
Chỉ có tình yêu Tổ quốc lên đường
Chưa kịp trồng hoa đã tới chiến trường
Đào công sự thạo hơn đào móng.
Người lính chúng tôi bước vào trận đánh
Như bước vào ngày hội quê hương
Mải miết hành quân trên các nẻo đường
Vẫn nghe tiếng trống chèo giục giã.
Vẫn nhớ buổi văn công về xã
Diễn ở đình làng, trăng sáng đầy sân
Đêm ấy, đường làng, ngõ xóm chen chân
Í ới gọi nhau xem chèo: Tấm - Cám.
Lo đuổi giặc mòn chân năm tháng
Chẳng có thời gian tính toán đến mình
Nếu không may có phải hy sinh
Thì điều đó, như lông hồng, nhẹ bẫng.
Được sống giữa lòng dân chăm bẵm
Càng thêm yêu thêm quý nước non này
Những cánh đồng thẳng cánh cò bay
Biển bạc, rừng vàng, chúng tôi phải giữ.
Bài thơ viết về thời đánh Mỹ
Từng chữ từng câu vẫn nóng bây giờ
Thế hệ chúng tôi - những người lính Bác Hồ.