
THANH DẠ
Tháng Giêng
Tháng Giêng cây cỏ đâm chồi
Trái tim trời đất bồi hồi, thiết tha
Thầm thì một khúc hoan ca
Mùa xuân vẫn trẻ như là... ngày xưa!
NGUYỄN PHÚ NINH
Hoa ban
Hoa ban nở trong lòng thành phố
Tây - Bắc về khoe hương sắc núi rừng
Lớp lớp màu xuân dãi dề trên cỏ
Công viên chiều lưu luyến những bước chân.
NGUYỄN VIÊT THANH
Cổ tích mùa xuân
Trên mỗi nhành cây
mỗi xóm làng
xuân về bước chân thật nhẹ
hạt mưa giăng giăng phép lạ
bồn chồn thức dậy chồi non.
Xuân đến từ đâu... ai biết?
mỗi năm đúng hẹn mọi miền
én tung cánh dệt
hoa đua sắc thắm
chim liền quyến đôi.
Nắng xuân nhẹ bước lên đồi
chuông chùa vang vọng
cầu người bình an
nhân ái mãi bền...
Gói lại cũ càng
bao nhiêu hy vọng
bắt đầu lại nhen
Mong cho chân cứng đá mềm
Ở đời ai biết được hơn thế nào.
Ánh mắt gửi thay lời chào
mùa vui thân thiện
trao nhau tốt lành
Và em năm tháng tảo tần
nụ cười ngày ấy dịu dàng
Nàng Xuân.
NGUYỄN HUY
Chợ làng ngày giáp Tết
Con về thăm quê ngày giáp Tết
Mưa bụi giăng thấm biếc con đường
Mẹ bước vội vội vào buổi chợ
“Quả bầu quả bí nói lời gió sương”(*)
Bữa nay theo mẹ đi buổi chợ làng
Không thấy đôi co, không lời gằn hắt
Chỉ có những lời chào nhau chất phác
Những nụ cười chân thật của người quê
Đây những mớ rau non sạch vườn nhà
Con cá dính bùn tươi như câu thơ người viết(*)
Chợ làng mình trải bao mùa sương nắng
Trong mắt cười ấm áp buổi giao thừa
Lòng bâng khuâng kỷ niệm những ngày xưa
Trong cái rét cuối mùa đông xứ Bắc
Em đã xa rồi một phương trời khác
Có nhớ về phiên chợ Tết làng ta.
(*) Thơ Hà Cừ