Mẹ ngồi bậu cửa chờ con
Thời gian thấm thoắt lẻ tròn chín mươi
Lở bồi, sâu cạn sông đời
Thẳm thăm vầng trán một trời heo may
Hàng cau lơ lỏng vòng tay
Thầm thương mẹ bệnh những ngày con xa
Tóc tơ phai rụng hiên nhà
Chiều ơi chậm lại, mẹ ta bớt gầy
Cha giờ bảng lảng khói mây
Hành trang quân phục phong đầy tủ xưa
Ầu ơ tu hú gọi trưa
Nén nhang mẹ thắp lặng đưa cha về...
Mùa còn ướt đẫm cơn mê
Tà dương nhuộm tím sân quê guộc gày
Cời lên gánh bấc lạnh lay
Lênh lênh bóng mẹ những ngày ngóng con...