Đến rồi sao vội thế thu ơi!
Vắng tiếng ve chiều thu lá đổ
Sắc vàng mong manh lưa thưa ngoài ngõ
Heo may dịu dàng vuốt tóc cỏ triền đê.
Bến sông xưa neo đậu hồn quê
Đỏng đảnh mộc miên không còn khoe sắc
Cánh đồng làng đi qua mùa gặt
Lưa thưa rơm vàng xen lẫn vào thu.
Còn đâu đây sót tiếng chim gù
Rón rén hàng cây giao mùa thay lá
Nắng nhạt vàng hanh hao đến lạ
Trọ cành tre đợi đón thu về.
Lưng lửng trời bảng lảng cơn mê
Dốc ngược ta về đêm thu ấy
Bao xốn xang tuổi dậy thì run rẩy
Nụ hôn đầu dư vị mãi ngày sau.
Chẳng hiểu vì sao mình lại xa nhau
Chuyện cũ hóa thân thành kỷ niệm
Em theo người về miền biên viễn
Để lỡ làng giăng mắc... mùa thu...