Biết bay mà còn lạc
Biết bay vẫn lạc như thường
Nàng nháy mắt nhỏ nhẻ với anh
Chỉ có điều
Khung trời anh đủ rộng cho củ lạc?
Đêm mưa và lạnh
Bầu trời của nàng - đựng trong mảnh áo nilon
Qua được tám ngã tư
Hết ba con đường
Anh bước vào như một chiến binh...
Nàng thấy mùi hành
Cặp lồng nóng hổi
Giếng khơi của anh độ này - bí rị
Ngôi nhà phố chợt vọng ra tiếng dương cầm
Anh lặng dừng bên cửa sổ người ta
Nạp năng lượng trở về!