Về Tây Nguyên ngày cuối bão
Mưa trắng trời
Mẹ lưng còng dấu hỏi
Bấm chân vào đất Ba Zan
Trong mưa ẩn hiện mái nhà sàn
Còn lưu lại bên lối mòn cuối dốc
Vách gỗ phai màu năm tháng
Mắt già làng đăm đắm phía rừng xa
Núi ở sau lưng
Phố dựng trước nhà
Chiều buông xuống ánh đèn mờ nhấp nháy
Kẻ tỉnh người say ồn ào quán nhậu
Mấy cô nàng ngái ngủ trước hoàng hôn
Đâu tiếng cồng chiêng còn vọng trên buôn
Người trở lại phố khuya nằm thao thức
Chỉ hạt mưa là nói đều rất thực
Có phải mưa Tây Nguyên đang tự xé nát mình.