Có những lúc mình bên nhau chờ sáng
Dưới trời đêm lóe từng vệt sao rơi.
Em âu yếm nhìn sương bay bảng lảng
Cả trời đêm rực sáng mắt em cười!
Trong đêm tối khi thơ vừa cất cánh
Nhịp chổi tre cũng vang khúc nghê thường
Mái tóc chị lao công, mưa lấp lánh
Bỗng sáng như những chuỗi ngọc yêu thương
Trong đêm tối thơ trở mình cất cánh
Nghe thời gian muôn lớp cứ vọng về
Mẹ Âu Cơ mãi thì thào nhắc nhở
Mong đàn con nước Việt giữ hồn quê
Trong đêm tối thơ vươn mình cất cánh
Lưng mẹ cha bỗng hóa dáng cầu vồng
Cho con đứng ngắm tình đời ấm lạnh
Những vần thơ trĩu nặng nghĩa núi sông
Trong đêm tối những vần thơ cất cánh
Em và anh cũng bỗng hóa thiên thần
Chuyện cơm áo chẳng còn là gánh nặng
Nên trái tim cứ gõ lộng tình xuân!