Sự sống chẳng bao giờ chán nản (*)
Và, cây đời mãi mãi xanh tươi (**)
Thượng đế sinh ra sự sống con người
Luôn đặt con người vào muôn vàn thử thách
Đất nước tôi bên bờ biển Đông dằng dặc
Bão tố sóng cồn, giặc giã triền miên
Bao máu xương cho Tổ quốc nối liền
Những cuộc hành hương mở mang, giữ yên bờ cõi
Những dòng họ Đinh, Lý, Trần, Lê, Nguyễn
Mai, Phạm, Phùng, Hoàng, Mạc, Vũ, Phan...
Tất cả ra đi đều từ những ngôi làng
Xanh mướt lũy tre, cánh đồng, dòng sông, con đò, bến nước
Không kể hết bao cuộc di cư, hồi cư đều đẫm cả nụ cười, nước mắt
Nụ cười của niềm tin và ngày gặp mặt
Nước mắt ngập tràn hy vọng lẫn đắng cay
Luật “bù-trừ” cứ đan xen cuộc sống ngày ngày
Biết như thế lòng càng đầy thương cảm
Những cuộc di cư tránh mưa bom bão đạn
Cả những cuộc hồi cư tránh dịch dã tháng ngày này
Nước mắt lưng tròng người già, em bé... thương thay!
Nắng đổ lửa dọc miền Trung ào ào gió cát
Cây xương rồng cũng trơ gai khô táp
Những bàn chân bỏng rát dạn dày
Vẫn miệt mài trong gió xoáy bánh xe quay...
Tình nghĩa đồng bào tôi sẻ chia lúc này lại vô cùng đầy đặn
Một chai nước, gói mì, một phong bao mỏng mảnh
Túi gạo, chén cơm... tiếp tế dọc đường
Ơi tình người-những dòng họ từ làng xóm yêu thương!
Vì sự sống chẳng bao giờ chán nản
Mọi triều đại, thăng trầm sẽ qua đi, chỉ lòng dân là vô hạn
Dịch dã bình yên lại rạng rỡ nụ cười
Tình nghĩa đồng bào luôn xanh thắm đất nước tôi!
(Những ngày đại dịch bùng phát lần thứ tư, 8/2021.)
———
(*) Thơ Xuân Diệu
(**) Ý thơ của Gớt-thi hào, triết gia Đức.