Đó là cơn mưa,
Cũng ồn ào như ngàn cơn mưa khác,
Sấm rộn ràng gọi chớp,
Mưa khanh khách cười trong trẻo, hồn nhiên.
Lá đong đưa hứng hạt mưa xiên,
Đất vơ vào ngộ nhận,
Mưa như một thằng lấc cấc,
Có lúc lại buồn như thiếu phụ cô đơn.
Sấm, mây, giông phút chốc ghen hờn,
Sét như là thách đố,
Gió gầm gừ đến thế,
Rồi cũng ngả lòng, dễ dãi cho mưa.
Sau đám mây thịnh nộ trái mùa,
Lá dịu dàng ca hát,
Mưa, sau phút ồn ào, xáo xác,
Hối hả làm thành một dòng chảy trong veo!