Hòn đá chông chênh bắc đường qua suối
Bước trượt chân, người chiến sĩ ngã nhào
Cái lẽ tự nhiên ít ai để ý
Vậy mà Người nhỏ nhẹ hỏi từng câu
- Chú ngã có đau không? - Dạ không, thưa Bác!
- Thế tốt rồi, lý do ngã vì đâu?
Hiểu ý Người, anh trả lời chân thật
Bác nhẹ nhàng bảo kê lại, kẻo người sau...
Người qua suối sau này sẽ không ngã nữa
Hòn đá hết chông chênh, suối chảy cũng dịu dàng
Bác cháu cùng lên đường, kháng chiến còn gian khổ
Việc nhỏ gắng làm, việc lớn đỡ gian nan.
Qua suối đêm nay lòng bâng khuâng nhớ Bác
Hòn đá nào thuở Bác bảo kê ngay?
Chỉ gặp vầng trăng rằm tháng Giêng bát ngát
Soi trong veo lòng suối hát vơi đầy...