Anh đón nhìn ngọn gió mùa thu
lay thật nhẹ trên những vòm lá biếc
hơi may lại về tha thiết
bâng khuâng sao như thuở ấy ban đầu.
qua vườn em hương lý hương cau
na mở mắt, hồng vừa ửng đỏ
lúa đồng ta cũng kỳ ngậm sữa
hơi thu lam xa man mác khắp trời.
Tuổi thu anh mấy độ con người
nhìn xa xót
lũ quét, bão giông, cửa nhà vùi dập
nghiệp quả này đâu là sự thật
Cao xanh nổi khùng
tưởng mùa thu đâu còn đến cùng ta.
Em thấy chăng xóm làng bao chuyện đi qua
cây lại thắm xanh như chẳng hề vướng bận
và xe cộ trên đường vẫn ngược xuôi bất tận
tiếng gầm gào không dứt
đoái gì thu?