Văn xuôi
Trong lòng đất
Chiếc điện thoại cục gạch có đến năm cuộc gọi nhỡ từ một số máy lạ. Tôi không gọi lại. Số máy lạ đã gọi lại vào buổi chiều, tiếng chuông dai dẳng kéo dài. Cái giọng khê đặc không lẫn vào đâu được của tay trưởng ban quản lí dự án các công trình thuỷ điện tôi từng tham gia xây dựng mấy năm gần đây. Dân xây dựng thuỷ điện quen gọi gã là Pháp cá tra. Thực ra gọi như vậy oan cho cá vì con cá tra vẫn chừa ra một số thứ không ăn, còn Pháp này thì không, hắn nhai rau ráu mọi thứ.
Bay giữa cánh đồng
Đang mải sắp xếp mọi thứ lại cho thật ngăn nắp thì Miên ào tới. Nay cho em nghỉ bữa nhen, bận chút chuyện hà. Nói rồi không đợi Du đồng ý, con bé phóng vù đi bỏ lại sau lưng mùi nước hoa sực nức. Phòng tranh đợt này thưa thớt người, Du linh hoạt bán thêm các mặt hàng lưu niệm. Từ những ý tưởng táo bạo của con bé, đôi tay tài hoa của Du tha hồ tung tẩy. Những món handmade lần lượt xuất hiện trên các tủ trưng bày. Vật liệu chỉ là những đụn rơm vàng, đôi vạt cỏ may, mấy cọng dây thừng hay thậm chí những bìa gỗ vụn. Những vị khách thích thú nhìn đôi tay mềm tài hoa của Du đan thoăn thoắt. Mái tóc bổ lệch lòa xòa trước trán. Chiếc khuyên nơi tai đầy chất nghệ sĩ, cùng hình xăm ma mị lấp ló sau gáy.
Gió Côn Sơn vi vút
Tiết lập thu năm Ất Sửu (1385), quan Đại tư đồ Trần Nguyên Đán về trí sĩ.
Đông Xên – Truyện ngắn của Du An
Nghiên lấy củi một ngày, hai ngày, một tuần, hai tuần… một tháng.
Mầm thương – Truyện ngắn của Đào Thu Hà
Mỗi lần về thăm bà nội, tôi thấy mẹ ríu rít kể chúng đã biết chập chững những bước đi đầu tiên, biết bập bẹ những tiếng gọi ngọng nghịu đầu tiên. Kể chuyện về chúng chán, mẹ lại than thở với bà chẳng biết đến khi nào tôi mới lấy vợ. Mẹ về, ríu rít với bà nội như đứa con mới đi đâu xa về thăm nhà chứ không phải đứa con dâu đã đi lấy chồng khác.
Thành phố mở và không ngừng mới – Tùy bút của Trần Nhã Thụy
Nói chuyện Sài Gòn – TP HCM, tự nhiên nhớ tới cố nhà văn Sơn Nam, thời ông còn ở trọ trên đường Nguyên Hồng và sáng nào cũng có mặt ở khuôn viên cà phê sân vườn Nhà Truyền thống – Thư viện quận Gò Vấp…
Mật gấu
Lão ôm hai tay đầy rau đắng, bát mật ong, tảng thịt bò… mở khóa chui chuồng sắt, vuốt ve bụng bạn gấu dỗ dành: “Gấu cưng ăn đi, mày ăn gan trời tao chẳng tiếc. Cứ tràn trề sinh khí để còn nuôi nhau”. Con gấu ngựa ngồi cao gần đầu lão, khi đứng chỉ ngang vú, gầm gừ trong họng tớp sạch đồ ăn, đôi mắt nhấp nháy chực nói: “Ngon ngon, cảm ơn…”. Lão tâng tẩng luồn ra khỏi chuồng rồi bập khóa. Tiếng tách khô khốc làm lão giật mình tỉnh giấc, thì ra lão mơ.
1234
na
na
na
na
Chuyên mục nổi bật
na
na
na
na