Đêm Hà Nội những ngày áp Tết
Mấy lần gà gáy sang canh
Lay giấc khuya bần thần nỗi nhớ
Về một dòng sông bến nước con đò
Con đò ấy chở mùa xuân ra trận
“Cắm con sào đứng đợi” những mùa xuân
Nơi mùa xuân cơm vắt ngủ hầm
Anh nhớ dòng sông phù sa thắm đỏ
Ơi dòng sông quê ta mùa lũ
Em nhớ về rừng... cháy lửa trong tim!
Thăm thẳm hai đầu chung một niềm tin
Chung nỗi ước ao, xanh niềm hy vọng
Đất nước bình yên trời trong trở lại
Em hóa phù sa xanh bờ bãi quê mình (!)
Nghe tiếng gà dồn dập gáy sang canh
Nghe lòng mình – dòng sông dậy sóng
Hà Nội vào xuân trời cao lồng lộng
Cầu Long Biên anh gửi bóng xuống sông Hồng
Ở quê nhà sông có thấy anh không... ?