Khoác lên mình một màu sương
Ta du ca mọi ngả đường nhân gian
Mỗi thanh âm một lệ tràn
Nỗi mùa đau cả cung đàn, lời ca
Khoác lên mắt những nhạt nhòa
Nỗi em mất mẹ, nỗi nhà tan hoang
Sợi âm đứt đoạn bàng hoàng
Giọt ca nghẹn ứ màu tang trắng trời
Mấy mùa Covid người ơi!
Toàn cầu đâu cũng cảnh đời đau thương
Câu hò tiễn một cung đường
Câu lý níu chút hồn nương cõi trần...
Ta du ca đợi mùa xuân
Đón mùa hy vọng trong ngần tiếng tơ
Nồng nàn đào thắm từng giờ
Bình an bốn cõi ước mơ sẽ thành
Ta du ca dệt mùa xanh
Toàn cầu ấm những yên lành, yêu thương...