NGUYỄN KHẮC HIỀN
Lá thư ngày xuân
Gửi anh mùa xuân ngày Tết
Không gian nhiều hương hoa tươi
Thơm ngon bánh chưng bánh mứt
Em gửi thêm cả tiếng cười
Đây là hình con trai cả
Ai cũng bảo rằng giống cha
Biết bơi từ năm bốn tuổi
Lớn lên sẽ ra đảo xa...
Con gái mặt sáng như hoa
Đôi tai thì giống anh lắm
Tóc đen mắt sâu thăm thẳm
Suốt ngày tập hát Quốc Ca
Lá thư dù là rất mỏng
Nhưng tình em rộng mênh mông
Đảo xa biển xa lắm sóng
Nhớ anh, sóng ở trong lòng!
VŨ THỊ THANH HÒA
Hoa xuân
Chở mùa xuân vào phố
Sắc đào phai dịu dàng
Nắng ngời trong như ngọc
Đất trời choàng khăn voan
Mùa xuân đi vào phố
Nụ thời gian bắt đầu
Tháng ngày thành tươi trẻ
Mái phố dài thẳm nâu
Dắt mùa xuân qua phố
Hân hoan cũng theo cùng
Những chồi xanh hy vọng
Thắp lên ngàn không trung
Có gì như mới mẻ
Đọng trong từng xuyến xao
Sớm mai mềm lay khẽ
Khát khao lại dâng trào
Lắng nghe mùa xuân phố
Ban công ngân phím đàn
Vẳng thanh âm thánh thót
Rung nắng vàng miên man
Ơi mùa xuân kỳ diệu
Bao điều ta chờ mong
Cựa mình he hé nở
Chúm chím nụ cười xuân.
KHÁNH LY
Cỏ xuân trên cát
Trăng rắc vàng trên cát
Sóng hát khúc nhạc tình
Đêm gió xô dào dạt
Đảo bỗng ngời lung linh.
Dưới gốc cây bàng biển
Mầm cỏ dại nhủ lòng
Hình như xuân đã đến
Giữa biển trời mênh mông .
Đêm xuân trên đảo nhỏ
Mây nghiêng xuống khẽ khàng
Lắng nghe từng mầm cỏ
Cựa mình đón xuân sang.
Cỏ khẽ trườn trên cát
Trăng nhẹ rắc bụi vàng
Ánh lê ngời phiên gác
Cả biển trời mênh mang.
Mầm cỏ như lính trẻ
Giữa cát trắng gió lồng
Tình xuân đến lặng lẽ
Nồng nàn giữa Biển Đông.
Cứ thấy mầm cỏ dại
Lính đảo biết xuân về
Lại nghe tim rung mãi
Muôn khúc vọng tình quê.
Trăng rắc vàng trên cát
Sóng ru khúc nhạc tình
Ánh lê ngời vọng gác.