Con về viếng mộ thầy đây
Sáu trăm năm trước nơi này là quê
Ngày xưa mưa gió não nề
Quan tham dân khổ tứ bề lạnh tanh
Ngẩng đầu trời vẫn còn xanh
Mà sao mặt đất dân lành lầm than
Dụ Tông cùng lũ tham quan
Mải chơi với những cung đàn ngày đêm
Đau đời lòng những đau thêm
Từ quan hay muốn bình yên thân mình?
Một đời nấu sử sôi kinh
Lầu thông kinh sử ai khinh được nào?
Thân mình chức trọng quyền cao
Mà sao lại thấy chênh chao thế này
Đời thầy bao nỗi đắng cay
Tâm can dày xéo đêm ngày thầy ơi!
Cứu dân sớ đã dâng rồi
Không nghe vua chẳng đoái hoài
chuyên tâm
Từ quan thầy đã âm thầm
Về đây dạy học ươm mầm tài năng…
Người thầy trí dũng trí nhân
Gương thầy tỏa sáng xa gần nước Nam
Hôm nay là sáu trăm năm
Dâng thầy những nén hương trầm
thầy ơi!