Những cô gái Trường Sơn
Tuổi đôi mươi mười tám
Giờ mái đầu bạc trắng
Vẫn còn vang tiếng cười.
Đã mấy chục năm rồi
Chẳng ai quên ngày ấy
Giữa đạn bom lửa cháy
Vui hiến đời thanh xuân.
Người kể về đưa quân
Người san đường lấp hố
Người vần bom chậm nổ
Người lái xe gan lì.
Người làm lính quân y
Người chiến hào đứng hát
Người tím bầm vai vác
Ống dầu xăng qua đèo.
Những vực thẳm cheo leo
Những trận mưa tầm tã
Cả những lần đói lả
Sốt rét run giữa rừng.
Tóc mây rụng quá chừng
Da cô nào cũng tái
Bom đạn nhiều không hãi
Chỉ hãi mình môi thâm....
Có cô còn trẻ măng
Giờ vẫn còn nằm lại
Trên Trường Sơn mãi mãi
Nghe rừng già gió reo.
Tự hào biết bao nhiêu
Về những người con gái…