Người về từ đảo Bali
Mang theo những trái mây
Anh ngồi nhai xa vắng
Hốt nhiên nôn ra toàn da rắn
Nghi lễ mộc dục
Thúc hồi thiện căn
Thanh minh
Thanh Mai thiền tự ngự phong lâm Tam Ban lớp lớp
Những pho tượng cổ từ xưa đã không còn
Gió thời gian quất mòn bia đá
Ký ức như lá đi hoang
Xuôi dòng Nguyệt giang
Lên mái Thiên Bồng
Đền Cao An Lạc rừng lim u tịch
Gian cấm ẩn mật bất khả tri
Bàn Cung
Ấm dấu chân vua Lê Đại Hành
Anh dẫu một đời đi
Cũng chỉ là chăng chớ
Cô đơn như mặt trăng chẳng ai nhìn
Văn sĩ Kundera từng luận bình như thế
Nhưng đêm nay chúng sinh hồ hởi ngắm trăng hồng
Phải không
Trong sân chầu vũ trụ
Anh là một trái sầu khuất bóng thiều hoa...