Bỏ vũ khí xuống đi, đừng điên cuồng thế nữa
Cuộc giao tranh nào cũng máu chảy đầu rơi
Muôn dân vô tội, đừng điên cuồng thế nữa
Đừng điên cuồng thế nữa Thủy Tinh ơi!
Ta lên kiệu mà lòng như hoa nát
Vua kén rể tài chẳng đếm xỉa lời con
Đổi voi chín ngà
Đổi gà chín cựa...
Để làm gì?
Nước mắt ướt môi son...
Ta lên kiệu mà lá rơi, trái rụng
Một mảnh lụa đào giữa mù mịt binh đao
Vua cha hỡi, dẫu Sơn Tinh anh tú
Con chẳng yêu chàng...
Chỉ thấy xót xa đau...
Con chẳng yêu chàng...
Kiệu hoa đã về đâu?
Mà bốn phía mênh mông toàn máu đỏ
Xin Người một lần lắng nghe lời con trẻ
Kén rể hiền hãy hỏi trái tim con...
Bỏ vũ khí xuống đi Sơn Tinh, Thủy Tinh
Ta chẳng thuộc về ai, giao tranh làm gì nữa
Ta lên kiệu mà lòng như gương vỡ
Phận má hồng...
Thôi hết những tơ giăng...