Ơi vừng trăng vành vạnh ngọn đa làng
Cho tôi nhớ rừng già ngày ấy
Gốc cổ thụ có một dòng trăng chảy
Bạn cùng tôi mơ cuộc sống bình yên...
Năm mươi năm, bạn ở lại trong Miền
Trong lòng đất, lòng dân Nam Bộ
Tôi về quê sau những ngày máu đổ
Lại trằn mình trong gian khó, vượt lên...
Được yên bình, tôi chẳng thể nào quên
Năm tháng ấy có vừng trăng thao thức
Vừng trăng quê hương - vừng trăng sáng rực
Tôi một mình thao thức với vừng trăng!