Có rất nhiều lần tôi tán thưởng những áng mây chứa cả mưa nắng cuộc đời
Rồi nhận ra cũng như bao thứ
Rồi cũng bay trong xa lạ như chưa bao giờ vờn qua nhau
Có lẽ chẳng có hoặc hết thảy những hình ảnh in trong giọt nước chảy xuống
Trên con đường chảy vào rộng lớn đã có rất nhiều giấc mơ xâu chuỗi
Nó biến đổi hình thức và trạng thái
Duy chỉ có cảm giác lúc ấy là thật mà tự sinh sôi mình
Giá mà đôi mắt nhắm mở kịp tùy những mông lung
Giá mà chẳng ai đứng cọc níu nỗi mình giữa cuộc đổi thay
Ừ thì cũng là ảo ảnh
Ừ thì chỉ là nét họa
Điểm xuyết và bôi xóa
Ở lại và mất tích
Để bồng bềnh khắc một khúc đa mang
Chẳng còn có điều gì ở mãi
Còn xin rũ lại mộng người say.