Ngày ấy
Trời Hà Nội xanh như chưa bao giờ thấy
Đất Hà Thành hồng như chưa bao giờ hồng
Nghe tiếng Người vang vọng núi sông
“Tôi nói đồng bào nghe rõ không?”
Bốn ngàn năm với núi Tản, Vua Hùng
Mấy thế kỷ âm vang dòng Như Nguyệt*
Bạch Đằng vẫn cồn lên “Sát Thát”*
Và “Nước Đại Việt ta”* - như bản Tuyên ngôn đanh thép!
Nhưng chưa có bao giờ giữa Đông Đô
Hoa Độc lập –Tự do Người trồng nở rộ
Tiếng Người nói trở thành bất hủ:
“Nước Việt Nam có quyền hưởng Độc lập –Tự do!”
Hơn bảy mươi năm Tuyên ngôn của Bác Hồ
Từng thế hệ thấm sâu vào tim óc
Âm vang Ba Đình khai sinh dân tộc
Và vươn lên sức Phù Đổng diệu kỳ!
*Ý thơ của Lý Thường Kiệt, Trương Hán Siêu và Nguyễn Trãi
Nguyễn Thế Trường